Ngôi làng ăn thịt người

Chương 28



Âm thanh dần dần nhỏ đi, càng về phía trước càng trở nên im lặng.

Tôi không dám dừng lại, càng không dám nghĩ Vương Dương ở đó sẽ xảy ra chuyện gì.

Nhưng ngay sau đó tôi nghe thấy giọng nói.

Tiếng bước chân sột soạt không biết từ đâu đang nhanh chóng đi về phía bên này.

Tôi vội lao vào trong bụi cỏ.

Vài chùm sáng đang lắc lư trong khu rừng.

Vài người trong số họ đã đuổi kịp.

“Phải nhanh chóng tìm được cô gái đó, trưởng làng nói nếu cô ta chạy trốn thì toi.”

“Nhưng nếu ở lại đây thì chúng ta cũng sẽ được hưởng phúc.”

“Đúng thế, tôi vẫn thiếu một đứa con.”

“Tôi thì không thiếu, nhưng thêm một đứa cũng không sao.”

“Ha ha ha, cậu tham lam thật, dĩ nhiên phải cho trưởng làng trước rồi.”

Tiếng cười của dân làng vang khắp khu rừng, nhanh chóng bị bóng đêm nuốt chửng.

Mà tôi phải cố gắng khống chế bản thân.

Thật sự tôi không dám tin vào những gì tôi đã nghe thấy.

Bọn họ giống như cần một cái máy đẻ cấp bách, như kiểu lợn sinh con.

Khoan đã.

Nhắc đến lợn, tôi nhớ đến người phụ nữ ở chuồng lợn.

Chẳng phải là…

Được nuôi như lợn sao?!

Tôi không dám tưởng tượng người phụ nữ đó phải trải qua những gì để rồi trở nên như bây giờ.

Khuôn mặt, cơ thể đó, cho đến tận bây giờ tôi không thể quên.

Tôi càng không dám tưởng tượng, bản thân mình bị bắt xong phải đối mặt với những thứ gì.

Đám dân làng biết vì đường đã bị chặn, nên họ không lo rằng tôi sẽ chạy khỏi đây.

Họ đùa giỡn với nhau và bước về phía trước.

Ánh sáng ngày càng xa hơn.

Sau khi tôi thấy bóng lưng của họ dần biến mất, mới dám thở.

Không, tôi phải chạy tiếp!

Khi tôi quay đầu định đứng lên.

Tôi va phải một cặp mắt.

Mượn ánh sáng xuyên qua.

Tôi có thể thấy rõ nụ cười kỳ lạ trên khuôn mặt đó.

Tôi sợ đến mức không thể không nhảy dựng lên và hét lên.

Những người dân làng phía sau tiếp tục mỉm cười: “Không chạy được nữa rồi chứ gì.”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.