Căn phòng bí ẩn

Chương 18



Không sai, chị gái tôi đã chết cách đây mười năm rồi.

Hơn nữa, người gây ra cái chết của chị ấy, lại là tôi.

Chị gái Khương Họa của tôi từ khi sinh ra đã bị bệnh tim bẩm sinh.

Chị ấy không chỉ bị bệnh tim bẩm sinh mà từ nhỏ đến lớn, các bệnh lớn bệnh nhỏ đều kéo đến không ngừng.

Vì thế, sự quan tâm của bố mẹ tôi luôn dành cho chị ấy.

Còn tôi, hoàn toàn là người bị lờ đi.

Cuối cùng, mẹ của tôi đã không chịu được nữa.

Bà ấy đề xuất ly hôn, muốn đưa tôi đi.

Tôi rất thương chị gái.

Nhưng khi đó tôi cũng hiểu, gia đình chúng tôi là do chị gái hủy hoại.

Ngày đó, chị gái biết được nguyên nhân bố mẹ ly hôn.

Khi đó, chị ấy đang tắm trong bồn.

Nhưng bố mẹ vẫn luôn yêu thương chị ấy, đã bỏ lại chúng tôi, để đi đến cục dân chính.

Bởi vì bệnh của chị ấy mà tất cả mọi người đều sống rất khổ cực, rất mệt mỏi.

Bệnh của chị gái phải tốn rất nhiều tiền, mà bố mẹ tôi chỉ là nhân viên bình thường.

Tôi nhìn gương mặt già hơn rất nhiều so với những người cùng tuổi của bố mẹ.

Bố tôi chưa đến bốn mươi tuổi nhưng đã xuất hiện tóc trắng.

Ông ấy luôn mặc những bộ quần áo rách vá.

Khi đó thỉnh thoảng tôi sẽ nảy ra một suy nghĩ độc ác:

Nếu như ngay từ đâu chị gái không tồn tại thì tốt rồi.

Tôi nghe thấy tiếng khóc của chị gái, tự lừa mình dối người mặc kệ không đến an ủi chị ấy.

Tiếng khóc của chị ấy càng khiến tôi bực bội hơn.

Nút bịt tai đã chặn tiếng khóc của chị gái, tôi ngay lập tức cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

Cũng không biết qua bao lâu, tôi đã ngủ thiếp đi.

Đợi đến khi tôi tỉnh dậy đi xem chị gái thì thứ nhìn thấy lại là thi thể của chị gái ở trong bồn tắm.

Chị ấy trợn trừng mắt nhìn tôi, ngón tay co quắp, lọ thuốc bệnh tim rơi dưới sàn cách bồn tắm không xa.

Bệnh tim của chị gái phát tác, thế nhưng chị ấy không kịp đi lấy thuốc.

Chị ấy không còn sức lực để bò ra khỏi bồn tắm, cứ thế từ một người sống sờ đến chết đuối trong bồn tắm.

Tôi mười hai tuổi bị dọa sợ đến hét ầm lên, tôi muốn báo cảnh sát, nhưng lại trượt chân ngã cầu thang.

Khi tôi tỉnh dậy lần nữa, thì đang ở bệnh viện.

Bố mẹ đau xót tự trách vô cùng.

Trong một đêm, hai người dường như đã già đi mười tuổi.

Cái chết của chị gái đã trở thành cơn ác mộng của tôi.

Vô số lần tôi đều mơ thấy phòng vệ sinh ẩm ướt tối tăm, thi thể của chị gái chìm trong bồn tắm, trợn trừng mắt nhìn tôi.

Mấy móng tay của chị ấy đã bị gãy.

Chắc hẳn chị ấy đã gọi tên tôi đến sức cùng lực kiệt.

Nếu như khi đó tôi không nhét nút bịt tai thì có lẽ chị gái đã không chết.

Tôi là kẻ gián tiếp giết chết chị gái.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.